Trung tâm khu chợ, một tòa lâu đài đỏ, dăng màn, kết đăng nổi bật nhất, mọi chiếc thuyền đều theo hướng đó mà di chuyển tới.
Người ta tương truyền tằng phía Tây có trợ quỷ, mỗi năm chỉ mở đúng ba ngày lúc trăng tròn mỗi tháng. Rất nhiều kì chân dị bảo hiểm có xuất hiện ở khu chợ này. Kẻ thường khó có thể vào được nơi đây. Tiên nhân tới đây mua bán tiên thảo cũng rất nhiều. Sòng bạc, kĩ viện,... ở đây là lớn nhất nên có không ít những vị tu tiên, tu chân đến để chơi đùa, cá cược. Là một chốn phồn hoa chết chóc.
"Ca ca, nơi này u ám, ta có chút sợ."
Tiểu Quân Tử nhìn bóng lưng vị ca ca trước mặt mà tựa vào rồi nói.
Tống Trạch cũng cảm nhận được lưng mình có một bóng nhỏ đụng vào, đưa tay lên xoa đầu mà an ủi:
"Có ta, đệ liền không sao cả. Ta sẽ bảo vệ đệ."
Cẩn Ngôn thấy vậy chỉ muốn đánh cho hắn một chưởng chết tại chỗ. Làm nũng kiểu này? Nhìn vẻ mặt của y lấy đâu ra chút sợ hãi nào, nhìn lại còn thấy rất đắc ý ấy chứ?
Chiêu Quân vừa dựa vào bóng lưng của vị ca ca Thẩm nhà mình, vừa nhìn 2 người bên cạnh bằng anh mắt vô hại.
Bọn họ chưa kịp làm quen mới không khí trong chợ quỷ đã có một thiếu nữ quỷ đi tới rao hàng:
"Các vị tiểu quỷ ca ca, có muộn lại đây chơi với chúng ta một chút không? Thường ngày sẽ mất tiền nhưng các vị ca ca xinh đẹp như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-nhan-gian-luom-duoc-mot-vi-phu-quan/2659293/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.