Mộc Xuyên không nhanh không chậm kể lại.
"Ta họ Mộc tên chỉ có một chữ Xuyên. Năm đó ở phía Đông thành liền là một khuê nữ có tiếng, cầm kì thi họa đều tinh thông. Gia đình cũng được xem là khá giả, có của ăn của để. Trong hội thơ một năm một lần của Đông thành ta liền gặp được một vị lang quân chỉ nhìn lướt qua nhưng tâm đã duyệt. Bọn ta bí mật qua lại với nhau. Nhưng nào ngờ trời xui đất khiến."
- ----
*Đông thành ba trăm năm trước.
"Mộc tiểu thư, nghe danh của nàng đã lâu, nay được diện kiến đúng là dung nhan khó tả thành lời. Không biết có thể cùng nàng ngâm một đoạn thơ."
Mộc Xuyên nhìn thiếu niên lang trước mặt cũng có chút hảo cảm. Bộ dáng vô cùng thư sinh.
"Xin hỏi vị đây là?". Xin hã???? đọc tru????ện tại [ ????????uM???????? UYeN﹒????n ]
Thiếu niên lang không nhanh không chậm mà cúi chào giải thích:
"Thất lễ rồi. Ta họ Doãn tên Dương. Là một thư sinh trong thành nhỏ bé, ngưỡng mộ tài nữ đã lâu nhân dịp đối thơ này muốn mở mang tầm mắt. Không biết tiểu thư đây có sẵn lòng cùng ta đối một câu không?"
Mộc Xuyên cũng hành lễ đáp lại sự cúi chào:
"Không dám nhận là tài nữ. Hội thơ mà nên ngâm thơ đối ẩm là điều không thể thiếu. Trong sách hiền nhân có nói: "Gặp được đây song cũng là duyên phận. Uống chén trà mong sẽ kết tương giao.' Ta với lang quân đây cũng là lần đầy gặp mặt. Biết đâu cũng là chữ duyên chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-nhan-gian-luom-duoc-mot-vi-phu-quan/2659277/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.