Đoàn thiếu tỉnh lại, viết một đoạn hưu thư dưới danh nghĩa của nàng, nàng bỏ hắn để bảo toàn danh tiết của nàng. Không lâu sau cũng ra đi vì tâm bệnh.
Doãn Dương cưới nàng về vào gia phả. Đem nàng chôn dưới gốc cây đào trong nhà. Y thi đỗ đạt làm quan, giúp nước giúp dân liêm khiết nhưng lại không kết hôn, sinh con dưỡng cái. Y cứ sống vậy đến già rồi chết đi.
Người đời truyền tai nhau một vị quan liêm khiết, vì người thương thủ tiết cả một đời.
*Thực tại.
"Chuyện nào có thế. Năm đó tiểu nữ cứ ngỡ bản thân chết là được giải thoát nhưng nào phải. Thực chất thân xác thì được chàng ấy đưa ra khỏi cửa còn linh hồn thì bị buộc lại, chấn giữ ở trong phủ không được siêu thoát. Năm đó nhị muội tốt của tiểu nữ đã tính kế sẵn, dùng ngày tháng năm sinh của tiểu nữ đưa cho bà mối. Bên nhà họ vốn không phải cưới thê thực chất là rước ta về để chấn yểm cửa nhà. Dùng linh hồn ta mà chiêu tài cho bọn họ. Không những thế bọn họ còn khiến ta vạn kiếp bất phục. Năm đó ta cố gắng vùng vẫy nhưng lại một lần nữa bị yểm lại. May mắn thay pháp sư làm trấn yểm kinh nghiệm yếu kém phản phệ mà chết. Tiểu nữ cũng bị trọng thương, liền làm dã quỷ phiêu bạt. Ta đi giết những kẻ bắp ép trong thiên hạ, những kẻ đáng chết. Mộng cảnh này ta đã tạo dựng ba trăm năm nay. Bản thân ta là chìa khóa mở ảo cảnh. Hiện tại ta nói ra mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-nhan-gian-luom-duoc-mot-vi-phu-quan/2659271/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.