Cẩn Ngôn cầm chén trà lên tính uống một ngụm liền bị bộ dáng của tiểu nhị làm chút nữa phun ra ngoài. Y có một thắc mắc, không đầu vậy tiểu nhị kia đi kiểu j? Nói lại là kiểu gì?
Đúng là có chút khó hiểu quá.
Mọi sự thắc mắc của y đã được giải đáp khi y thấy một chiếc đầu đang đứng chỗ quầy thanh toán. Chẳng lẽ đó là vật chiêu tài của chợ quỷ? Để đầu mình để quan sát mọi sự việc trong quán?
Y cũng không kịp suy nghĩ nhiều, bên ngoài có khí tức tiên nhân truyền tới ngày một gần, khí tức không đáng sợ mà liên kết như đang tìm kiếm bọn họ.
Đang mải chìm đắm trong suy nghĩ, trong thông linh của Tống Trạch, một giọng nói nữ vang lên:
“Thẩm Thần Quan, bọn ta là người của Đông tiên điện đến để tiếp ứng. Cảm phiền ngài hiện tại đừng di chuyển, chúng ta đã tìm thấy vị trí của ngài. Một chút nữa rất nhanh sẽ đến.”
Tống Trạch đáp lại Thanh Nhàn:
“Được. Làm phiền các vị rồi.”
Bọn họ vừa dứt thông linh, hai thân ảnh đã xuất hiện trước cửa tửu lầu mà bước vào.
Tiểu nhị không đầu thấy bọn họ cũng nhanh chóng tiếp đón:
“Các vị dùng gì, ở đây bọn ta gì cũng có. Mời ngồi.”
Vừa nói y vừa đưa tay bộ dáng mời xuống bàn. Thanh Nhàn và Lạt Mục nhìn tiểu nhị không đầu cũng không có chút sợ hãi. Cảnh này y đã quá quen.
“Bọn ta vốn tới tìm bằng hữu. Đợi tái ngộ sẽ gọi món, ông cứ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-nhan-gian-luom-duoc-mot-vi-phu-quan/2659233/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.