Thủy Dung chào hỏi xong liền giúp hắn mở cửa rồi đi hưởng thụ mỹ thực buổi sáng của mình.
Ngày hôm qua ăn hoành thánh tôm bóc vỏ, hôm nay cô cũng có chút muốn ăn món này. Vì thế liền hạ đơn ở thương thành, trừ bỏ món hoành thánh yêu thích thì không thể thiếu trứng luộc trà, cô ăn không nhiều, một chén hoành thánh cộng thêm một quả trứng trà cũng đủ no.
Thói quen ăn của Thủy Dung ở căn tin trước nay đều là ăn ít, cho nên dù cho hiên tại cũng xem như có tiền thì vẫn như cũ không ăn quá nhiều.
Đêm qua trong tiệm của cô chỉ có năm người và một con mèo, cũng không biết nhóm thanh niên hôm nay còn có thể ở nữa hay không.
Nhưng Thủy Dung cũng biết rằng nơi này là khách sạn, vốn dĩ chính là nơi khách dừng chân, này cũng phải là tiểu khu (1) gì, còn có thể làm cho khách coi là nhà mà về.
(1) đơn vị hành chính cơ sở ở thành phố, dưới khu phố; tương đương với phường hiện nay.
Bất quá Thủy Dung cảm thấy đợi khách sạn thăng cấp đến trình độ nhất định thì có thể thực hiện loại phương thức quản lý khách thường trụ, một lần thuê từ một đến hai năm, khách sạn của cô phục vụ cơm sau đó chỉ cần khách lấy tinh hạch làm tiền thuê là được.
Cũng thật sự không biết mất bao lâu mới đạt tới trình độ như vậy, tiền phòng một năm khá lớn, Thủy Dung chưa từng ở khách sạn lớn xa hoa nên không biết khách VIP sinh hoạt xa xỉ, vung tiền như rác như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-mat-the-mo-khach-san/270737/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.