Đem chén đũa từ trong bộ đồ ăn ra, Thủy Dung đi mở cửa của nhà trọ. Trong tiệm tuy rằng có điều hòa, nhưng không khí buổi sáng rất tươi mát, hít một hơi cảm giác như mọi mệt mỏi đều tan biến.
Số lượng cùng chủng loại đồ ăn mà thanh niên muốn không ít, nhưng người máy nấu nướng cũng không phải người thường, sau nửa tiếng liền chuẩn bị xong một bàn đồ ăn.
"Leng keng!" Âm thanh nhắc nhở đã nấu xong vang lên, Thủy Dung đi bưng lên, thức ăn quá nhiều, lại không giống người máy có ba đầu sáu tay nên một người bưng không hết. Mà nếu không đem thức ăn dọn lên thì người máy nấu nướng sẽ phát ra âm thanh nhắc nhở không ngừng, giống như đồng hồ báo thức rất phiền.
"A! Thơm quá! Thơm quá!" Lão tam khoa trương há to miệng rồi hít lấy hít để mùi thơm đồ ăn ngào ngạt, sau đó chạy đến phòng nhị ca thình thịch rồi gõ cửa.
"Nhị ca mau rời giường, ăn sáng, đừng ngủ nướng!" Tiếng đập cửa vang to, người bên trong dù có ngủ say thì sợ là cũng bị dọa tỉnh.
( Truyện chỉ được đăng trên wattpad và Việt Nam Overnight, nếu được đăng trên những trang khác thì đều là ăn cắp, mong mọi người có thể vào đúng trang đọc để ủng hộ Pu(Annie). Xin chân thành cảm ơn.)
Lão nhị không có bất cứ yêu thích gì đặc biệt chỉ có thích ngủ nướng là tật xấu nghiêm trọng.
Trước mạt thế hắn là bác sĩ, công việc vô cùng nhiều, nên hắn có ít thời gian nghỉ ngơi, mỗi khi rảnh rỗi hắn đều sẽ lựa chọn ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-mat-the-mo-khach-san/270728/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.