Nhìn ánh mắt của thiếu niên Thủy Dung sao có thể không nhìn ra. 
"Chưa từng thấy qua hình dáng này của hắn sao?" Thủy Dung nhìn mèo cuộc tròn trong góc rồi cười. 
Mèo vô cùng đáng yêu cho dù Thủy Dung biết đó là đàn ông cao 1m8 nhưng mỗi khi nhìn mèo nhỏ hành động một cách ngây thơ cô sẽ không nhịn được mà cười, sủng nịnh vô biên. 
"Chưa thấy qua!" Lúc Hàn Dương ở trạng thái hổ Lâm Nhất Thần cũng cảm thấy tò mò, bất quá hổ đáng sợ hơn mèo, hơn nữa trước kia hắn không có cơ hội sờ qua. 
"Thần kỳ đúng không?" Thủy Dung khoa tay múa chân, "Hắn có thể từ một con mèo biến thành người, sau đó còn có thể từ một người biến thành hổ!" 
Hai người ríu rít nói chuyện đến quên trời quên đất. Sau đó Thủy Dung lại xúi giục hắn đi sờ đầu mèo, Lâm Nhất Thần tuy rằng ngo ngoe rục rịch nhưng vẫn có chút xấu hổ. 
Bất quá ý nghĩ sờ mèo chung quy vẫn chiến thắng sự ngượng ngùng, lông đầu mèo xù xù sờ lên thật sự rất đã, đặc biệt là lông bao trùm lỗ tai, mỗi lần sờ là làm cho trái tim của thiếu niên run rẩy vì vui sướng. 
"Meo!" Hàn Dương trong lúc ngủ bị sờ đến thoải mái, âm thanh meo phát ra từ cổ họng vô cùng đáng yêu. 
Hàn ca ngủ ngon lành, hắn là người lớn mà còn cùng "chị dâu" lén lút sờ lông mèo, hôm nay vốn dĩ trực ban nên giơ tay sờ lông Hàn ca nhà mình hai lần rồi đỏ mặt nói với Thủy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-mat-the-mo-khach-san/2050010/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.