"Ha! Ha! Nếu cô không chê thì tôi đưa quần cho cô được không?" Không phải chỉ là một cái quần thôi sao? Có gì phải buồn như vậy.
Thủy Dung cười gượng hai cái hồi tưởng một chút quần áo của mình thì cô gái eo thon như vậy có thể mặc vừa không.
Bản thân không béo nhưng đối phương có vòng eo một thước sáu bảy (không biết quy đổi ra thế nào ạ) không phải là kích cỡ phổ biến, Thủy Dung có vòng eo một thước chín hâm mộ, ghen tị hận bản thân không biết cố gắng.
Trương Ngưng dùng đôi mắt màu hổ phách dựng đồng nhìn Thủy Dung, đuôi mắt thon dài chớp chớp, mỹ nhân khí phách cười.
"A.. Kia, vậy cảm ơn cô! Hắc hắc hắc.."
Mỹ nhân môi đỏ như máu, môi anh đào lộ ra nụ cười ngây ngốc tức khắc phá vỡ khí chất vương giả.
Thủy Dung: "..."
Thủy Dung thấy mắt cô gái cười mị hoặc, mắt thon dài không quá lớn, ngày thường nhìn sắc bén lại có chứa chút lệ khí tối tăm, gương mặt bá khí như vậy khi ngây ngô cười cũng sẽ biến mất, . ngôn tình tổng tài
Thủy Dung cũng chỉ có thể cảm khái một câu người ngốc có phúc của ngốc, nếu không phải cô ấy có một diện mạo không dễ chọc cộng thêm đuôi rắn nhìn liền biết rất nguy hiểm thì ở mạt thế hỗn loạn như vậy với ngũ quan xinh đẹp cùng dáng người ma quỷ như vậy sẽ bị người khác mơ ước.
"Xin quý khách đợi một lát! Tôi đi tìm một chút."
Về đến nhà Thủy Dung bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-mat-the-mo-khach-san/2049999/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.