Trước mắt khách sạn ba tầng có ba loại phòng, sáu phòng đơn, hai phòng đôi, một phòng xép.
Hơn nữa còn có một phòng bếp nhỏ, một nhà ăn, còn có một phòng giải trí.
Thủy Dung cho rằng theo như lời hệ thống, kinh doanh khách sạn cũng chỉ là đơn thuần cung cấp nơi dừng chân, lại không nghĩ rằng không chỉ phục vụ cơm, thậm chí còn có giải trí.
Chẳng qua bất luận là cái gì đều phải tốn tinh hạch mới có thể hưởng thụ. Cho nên.. Trăm khoanh vẫn quanh một đốm (1),trên thực tế mục đích của hệ thống đều chỉ là kiếm lấy tinh hạch từ khách mà thôi.
(1): Dù thay đổi đến muôn lần thì bản chất vẫn không thay đổi.
Thủy Dung và hệ thống đều có chung lợi ích, hơn nữa nói thật, cô kiếm tinh hạch nhiều hơn so với hệ thống.
Đối với phòng giải trí, Thủy Dung hứng thú không lớn. Một là cô sẽ không chơi bida, hai là sẽ không chơi mạt chược, ba là.. Cô cũng không thích ca hát, hạng mục giải trí như vậy đối với Thủy Dung mà nói lực hấp dẫn còn không bằng một chiếc điện thoại.
Nhưng không thể phủ nhận rằng, đối với việc ở mạt thế sống không dễ dàng, mỗi ngày đều bận bận rộn rộn vì tồn tại lo lắng đề phòng mà nói ăn uống no say khó tránh khỏi sẽ sinh ra một chút cảm giác hư không, sẽ nghĩ đến giải trí để thả lỏng.
Bida có lực hấp dẫn đối với nam, mạt chược đối với người già và phụ nữ trung niên không thể cự tuyệt hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-mat-the-mo-khach-san/2049993/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.