Tuy không thể trực tiếp hỏi cho rõ ràng, nhưng nghĩ lại, lời đồn về việc ngư yêu kia tham lam sắc đẹp của Khâu nương quả thực không đáng tin cậy.
Nếu thật là ngư yêu chẳng có lòng tốt, qua một mùa đông, Khâu nương cũng chẳng đến mức ngày càng rạng rỡ, hiển nhiên là những tháng ngày trôi qua vô cùng tốt đẹp.
Nghĩ lại lời Thủy Sinh nói, sau khi trượng phu của Khâu nương qua đời, nàng liền bị nhà chồng đuổi ra khỏi cửa, rốt cuộc là yêu ma không có lòng tốt hay là quỷ quái không có lòng tốt, vẫn còn chưa nói chắc được đâu!
Tống Ngọc Thiện cũng không quá lo lắng, gần đây thuyền của Khâu nương đều sẽ cập bến ở bến tàu huyện Phù Thủy, nàng tìm thời gian tự mình đi xem một chuyến là được.
Tiếp tục quay về nghỉ ngơi, ngủ một giấc đến chạng vạng tối mới dậy.
Lúc rời giường, Kim thúc đã trở về, đang bận rộn trong phòng bếp.
Tiểu Quýt Béo, Ngỗng Đại Bạch, cùng với Tĩnh nương chen chúc chật ních cả hạm cửa phòng bếp, mắt không rời nhìn Kim thúc đang bận rộn trước bếp lò.
Tống Ngọc Thiện đi qua dưới mái hiên, ngó vào trong lu, thấy thiếu mất một con cá mè, một con cá trích.
Từ cửa sổ phòng bếp nhìn vào trong, nàng hít hít mũi: "Kim thúc, hôm nay làm món cá mè và canh đậu hũ cá trích sao?"
"Vẫn là cái mũi của tiểu thư thính nhất." Kim Đại cười nói.
Tống Ngọc Thiện nuốt một ngụm nước bọt, cũng có chút không nhấc nổi chân.
Đợi Kim thúc bày bữa tối vào mâm, bưng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-lieu-trai-tu-cong-duc/5076142/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.