Tại Âm thế, vào giờ Tý.
Lỗ Quân Lan cùng Hạt thư sinh sau bao hồi ngóng đợi, cuối cùng cũng thấy thư cục chậm rãi hiện ra.
Dù đã sớm được chiêm ngưỡng thành phẩm qua giấy trát, cả hai vẫn không khỏi kinh ngạc đến sững sờ.
Một tòa lâu vũ hình vòng cung nguy nga, cao lớn ôm trọn lấy một sân khấu bằng bạch ngọc khổng lồ, tựa như đang dang tay chào đón tất cả các oan hồn tìm đến.
Sân khấu bạch ngọc rộng thênh thang, khí thế phi phàm, đủ sức chứa toàn bộ quỷ hồn trong huyện Phù Thủy mà vẫn còn thừa chỗ.
Ngay chính giữa sân khấu còn có huy hiệu của Tống gia được điêu khắc từ mặc ngọc.
Tòa lầu hình vòng cung với ngói xanh, mái hiên son, cột chạm rồng phượng, dưới vòm trời u ám mịt mùng của Âm thế lại toát lên một vẻ đẹp thấm sâu vào tận tâm can của loài quỷ.
Chính giữa lầu vũ là thư lâu chín tầng cao nhất, dưới mái hiên có treo một chiếc đèn Vạn Thọ Như Ý hình lầu các được chế tác từ đồng mạ vàng chạm rỗng, bên cạnh là một tấm vải xám che phủ, trên đó có một chữ “Sách” viết theo lối cổ, trên hiên cửa treo tấm biển gỗ, khắc ba chữ “Thư Cục Tống Gia”.
Hai bên thư lâu còn có hai gian phòng bằng lưu ly ba tầng, tấm biển bên trái ghi: “Tiền Trang Tống Gia”, tấm biển bên phải ghi: “Giấy Trát Phô Tống Gia”.
Với thân phận là quỷ đại diện của Tống Ngọc Thiện tại âm gian kiêm đại quản sự thư cục, Lỗ Quân Lan cảm nhận được quyền hạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-lieu-trai-tu-cong-duc/5070632/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.