Tống Ngọc Thiện kể cho Lỗ Quân Lan nghe về giấc mộng hôm nọ của nàng.
"...Lúc này đây, ta ngược lại đã trút được nỗi lòng, chính là chuyện nhà in này..."
Lỗ Quân Lan đành gật đầu: "Nếu muội muội đã tin tưởng, vậy ta sẽ thử một phen xem sao. Nếu quả thực làm tốt, dù muội có đuổi ta, ta cũng nhất quyết không đi!"
"Vậy thì còn gì bằng!" Tống Ngọc Thiện vui mừng khôn xiết.
Nàng hoàn toàn tin tưởng vào phẩm hạnh và tài học của Lỗ tỷ tỷ, dù cho nàng ấy chưa từng làm quản sự bao giờ, nhưng chỉ cần cho nàng một chút thời gian, nhất định có thể đảm đương được trọng trách.
Mấu chốt nhất là, một khi đã có công việc, nàng ấy sẽ không còn suốt ngày tơ tưởng đến những chuyện phong hoa tuyết nguyệt, nhờ đó mà tránh được biết bao hiểm nguy.
Sau đó, Tống Ngọc Thiện liền cùng Lỗ Quân Lan bàn về ý tưởng của nàng đối với nhà in.
Quy tắc của âm thế và dương thế khác biệt một trời một vực, không thể nào rập khuôn theo cách kinh doanh nhà in ở dương thế được.
Có điều, với sự hiện diện của Lỗ Quân Lan, quỷ hồn có đôi chút am hiểu về âm thế, Tống Ngọc Thiện cũng không lo nhà in của mình chỉ là lâu đài trên không, không cách nào hòa nhập được với quỷ chúng nơi âm thế.
Thế nhưng cũng phải đối mặt với vài nan giải.
Sở dĩ nàng muốn lập nhà in là vì muốn thông qua con chữ và tin tức để thay đổi tư tưởng của quỷ hồn một cách vô hình, làm cho cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-lieu-trai-tu-cong-duc/5037233/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.