Chỉ là phải giảng giải thế nào thì còn cần suy ngẫm.
Tống Ngọc Thiện lại lấy ra một cuốn Tam Tự Kinh hoàn toàn mới, đối chiếu với cuốn có bút tích của phụ thân, kết hợp với hiểu biết của mình về yêu, cẩn trọng thêm các chú giải lên đó.
Về thiên văn địa lý, văn sử kim cổ, nội dung trong kinh tuy lấy nhân nhi khai trí làm gốc, song đối với yêu tộc vỡ lòng cũng không phải không thể dùng.
Nàng chủ yếu chú trọng vào những nội dung về luân thường đạo lý, có những điều đáng để học hỏi, nhưng cũng có những chỗ là lạc hậu cũ nát, ví dụ như tam cương ngũ thường, lễ giáo truyền thống.
Phần này, Tống Ngọc Thiện chọn ra để làm phản diện, dạy cho con ngỗng nhà mình về sự bình đẳng và tôn trọng.
Phương diện này, dạy yêu tộc lại ít vướng bận hơn so với dạy người.
Nếu là người, một khi chịu ảnh hưởng tư tưởng phản truyền thống, tất khó tránh khỏi va chạm với quy tắc lễ giáo đương thời. Lấy số ít nghịch số đông, một khi tâm chí chưa đủ vững, thức ngộ sớm lại có thể thành họa.
Đây cũng là nguyên do nàng không lập riêng học đường nữ tử, không lấy thân mình đi lay chuyển gông xiềng mà phần đông nữ tử bị gia đình và lễ giáo trói buộc.
Trong khi đó, yêu vốn là sự tồn tại nằm ngoài xã hội loài người, so với người thường thì càng mạnh mẽ hơn, có khả năng tự bảo vệ bản thân, tự nhiên có nhiều tự do lựa chọn.
Nhiều suy nghĩ chưa dám thử ở nhân tộc, nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-lieu-trai-tu-cong-duc/5037213/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.