Hôm nay, Tống Ngọc Thiện đóng cửa sớm hơn mọi ngày.
Khi cầm trúc côn ra khỏi nhà, còn một khắc nữa mới đến giờ Ngọ.
Người dân huyện Phù Thủy hôm nay phát hiện, Tống Ngọc Thiện ngày càng có xu hướng giống Hoa bà bà.
Tuổi còn trẻ mà đã cầm trúc côn làm gậy chống, ắt hẳn bệnh tình không hề nhẹ.
Chỉ có những ai từng lĩnh giáo qua quải trượng của Hoa bà bà mới giật mình khi nhìn thấy trúc côn được dùng làm gậy chống kia.
Tại Phúc Mãn Trai, phòng Thiên Tự Nhất Hào.
Tống Ngọc Thiện đang chờ bữa trưa hôm nay.
Người ngoài đều đồn rằng, Kim chưởng quỹ của Phúc Mãn Trai là người trọng ân nghĩa, bởi Tống gia đã ban cho hắn phóng nô thư, nên hắn vĩnh viễn giữ lại một gian phòng tốt nhất cho cố chủ.
Nào ngờ, cả cái Phúc Mãn Trai này vốn là của nàng.
Hiệu sách và xưởng làm giấy là sản nghiệp nhà họ Tống, còn Phúc Mãn Trai này, do chính Tống Ngọc Thiện tự tay mở và quản lý.
Kim chưởng quỹ chỉ là người đứng tên trên danh nghĩa, thực chất, nàng mới là chủ nhân đích thực của Phúc Mãn Trai. Nếu không phải vậy, thì nhà họ Tống sao có thể ngày ngày chỉ ăn mỗi món ăn ở đây? Lúc trước, khi tổ mẫu qua đời, phụ thân hạ quyết tâm phóng thích toàn bộ nô bộc. Ai ngờ, nô bộc trong phủ lại chẳng ai muốn đi.
Tống gia vốn đối đãi với hạ nhân rất hậu hĩnh. Dù được tự do, con cháu sau này có thể ngẩng cao đầu làm người, nhưng nhiều người cả đời chỉ học được nghề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-lieu-trai-tu-cong-duc/5037185/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.