Nghe được chuyện phân tiền này, Phó Cổ Căng ánh mắt sáng lên, nói: “Phân lệ của Quý Phi có bao nhiêu nha?”
Thật ra cậu không để bụng, chủ yếu là muốn biết quý phi có bao nhiêu bạc.
Nhưng mà Phương Đông Cảnh đối cái này cũng không rõ ràng, phụ trách công việc này là Phủ Nội Vụ, hậu cung các phi tử phân bạc ít hay nhiều hắn đều không rõ.
Phương Đông Cảnh lắc đầu, nói: “Cụ thể có bao nhiêu ta cũng không biết, ngươi chờ lát nữa có thể hỏi Lý Việt trước, trừ bỏ tổng quản Phủ Nội Vụ thì hắn là người rõ nhất.”
Phó Cổ Căng hiểu rõ, giải thích nói: “Ta cũng không phải là tham tài, là thời tiết bây giờ nóng bức rất nhiều người đều không ăn uống gì. Gần đây trong tiệm bán nhiều nhất chính là món kho, rau trộn dưa, đồ uống, ta liền nghĩ đẩy ra một ít đá lạnh, sương sáo gì đó, các thực khách cũng có thể có nhiều sự lựa chọn hơn. Những cái đó đều cần tiền vốn, ta trong lúc nhất thời lấy không ra được nhiều tiền như thế.”
Phương Đông Cảnh tuy không biết Phó Cổ Căng nói là cái gì, nhưng mặc kệ cậu muốn làm cái gì, hắn đều sẽ luôn ủng hộ cậu.
“Tiền vốn không đủ thì cứ nói với ta. Ngươi đừng làm chính mình mệt, trong tiệm nhiều việc nhưng cũng đừng quên phải về bồi ta.”
Đây là hai người mới ước định, Phó Cổ Căng chỉ có thể buổi sáng đi đến quán ăn tiểu Phó, buổi trưa liền trở về bồi Phương Đông Cảnh.
Nhưng việc đẩy ra đồ ăn mới chuyện này khẳng định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-lanh-cung-trong-trot/876489/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.