Dày vò ba năm, Phó Cổ Căng thật vất vả mới bò lên được vị trí chủ bếp của khách sạn 5 sao này. Giám đốc tuyên bố vào lúc ban đêm, cậu hưng phấn đến ngủ không được, bèn kêu mấy cái anh em ở chợ đêm đến ăn một bữa chúc mừng.
Nhìn khung cảnh này, Phó Cổ Căng cầm lấy một chuỗi vịt tràng*, nói: “Tao nhớ rõ năm đó sau khi tốt nghiệp đại học, ước mơ lớn nhất chính là tới chợ đêm này mở một cái quán nhỏ bán đồ nướng BBQ hay món kho gì đó.”
(*Chuỗi vịt tràng: chắc là xiên thịt vịt trong tiệm đồ nướng í. Mình seach gg nó ra vịt quay ?)
Bạn từ nhỏ chơi đến lớn với cậu cười, uống mấy chén bia xuống bụng, nói chuyện đã bắt đầu phiêu: " Mày nhìn lại bản thân đi, nhìn cơ thể yếu đuối của mày kìa. Lúc trước mỗi khi ra đường người ta điều nói mày cơ thể thư sinh, bán BBQ? Nhìn lại thì mày làm gì nữa điểm khí thế giống người, giống cái gì mà thần tiên ấy. Lúc trước mày đi làm đầu bếp tao còn không tưởng tưởng ra. Nhưng mà tao cũng không ngờ mày có thể ngồi trên ghế chủ bếp a, làm rất tốt! "
Phó Cổ Căng cười, giơ cốc trà lạnh trong tay lên cùng anh em chạm cốc. Cậu là người có tiếng một ly là gục, ngày thường ra tụ tập, các anh em của cậu cũng không cưỡng em cậu uống rượu.
Nhưng hôm nay không giống nhau, Phát Tiểu Chính đưa cho Phó Cổ Căng một chai bia, chỉ vào bia không buông tha nói: “Hôm nay là ngày lành, mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-lanh-cung-trong-trot/876467/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.