Diệp Phi Mỹ viết một lúc, rồi đột nhiên buông bút và ngừng viết.
Phong bì đỏ trong tay Cố Bác Nghĩa ngày càng dày, anh ngẩng đầu nhìn vợ: “Sao vậy? Viết đi, viết hết những gì muốn hỏi đi, anh chưa thấy ai tới đâu, đừng lo lắng.”
Diệp Phi Mỹ: “Em không lo lắng, em nghĩ chúng ta nên tống con trai mình vào tù!”
Cố Bác Nghĩa: “…”
Diệp Phi Mỹ: “Cố Bác Nghĩa, để em hỏi anh, hãy dùng IQ của anh để phân tích.”
Nghe thấy tên của mình, Cố Bác Nghĩa nhanh chóng ngồi thẳng lưng: “Nói đi.”
Diệp Phi Mỹ: “Có phải Cố Bắc Hoài đã đưa người thằng bé thích về nhà trước khi hai đứa nó chính thức xác nhận quan hệ đúng không?”
Cố Bác Nghĩa gật đầu: “Đúng.”
Diệp Phi Mỹ: “Thằng bé có nói rằng nó muốn lấy cô bé, sinh con?”
Cố Bác Nghĩa: “Đó rõ ràng là một lời đùa, phải không?”
Diệp Phi Mỹ: “Đừng ngắt lời em, cô bé vừa tròn 18 tuổi phải không?”
Cố Bác Nghĩa: “Uh, vâng.”
Diệp Phi Mỹ hung dữ nói, cô đập bàn: “Vậy thì Cố Bắc Hoài đang bắt cóc một cô gái trẻ! Thằng bé có đáng ngồi tù không!”
Diệp Phi Mỹ: “…”
Diệp Phi Mỹ hung ác đứng dậy: “Đừng nói gì cả, kiếm của em đâu? Em chặt đứt hai chân của nó!”
Cố Bác Nghĩa vội vàng tiến lên kéo bà: “Đừng kích động!”
Diệp Phi Mỹ: "Buông em ra! Đừng để em chém cả anh!”
…
Năm giờ rưỡi hè ở kinh đô, trời đầy mây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-hien-tai-la-dai-boss/4017528/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.