Pháo hoa nổ vang trời, ánh sang không ngừng sáng rồi tắt, chiếu lên má Nam Tương Uyển.
Sau khi đăng Weibo, cô ấy rất vui vẻ và nhìn lên bầu trời với nụ cười rạng rỡ.
Cố Bắc Hoài yên lặng nhìn cô.
Hiểu Đông, Tạ Khâu và Công Tấn đã nhảy ra khỏi xe, nhìn lên bầu trời.
Ba người đắm chìm trong ánh sáng rực rỡ của pháo hoa và vô cùng phấn khích.
Cố Bắc Hoài liếc nhìn ba người một cái, “Không sao, đi đi, đi xa một chút.”
Anh sải bước đến chỗ Cố Bắc Hoài và đưa tay ra.
Nam Tương Uyển vô thức nắm lấy anh và dùng tay kia che mắt Cố Bắc Hoài.
Cô còn tưởng rằng pháo hoa lấp lánh đã làm tổn thương đôi mắt xinh đẹp nhưng bị thương đó, dù sao lúc này Cố Bắc Hoài cũng không đeo kính.
mKhóe miệng Cố Bắc Hoài hơi cong lên, ngũ quan bị lòng bàn tay bao phủ vào giờ phút này thoạt nhìn cực kỳ nhu hòa.
Nam Tương Uyển có chút lo lắng: “Mắt có đau không?”
Cố Bắc Hoài: “Không đau, rất ấm.”
Nam Tương Uyển: “Hả?”
Mùa hè mà dùng từ ấm áp là không thích hợp đúng không?? Một khắc sau, Cố Bắc Hoài trịnh trọng nói: “Em có nguyện ý cùng anh vui buồn cùng nhau thăng trầm cả đời không?”
Nam Tương Uyển cẩn thận suy nghĩ một chút, nói ra: “Em có thể giúp anh chia sẻ hỉ nộ ái ố, cũng có thể giúp anh vượt qua khó khăn, giúp anh giải quyết ổn thỏa, nhưng em vẫn là thích tự mình hưởng thụ vinh quang, được không?”
Cố Bắc Hoài cười to, khoảnh khắc này anh cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-hien-tai-la-dai-boss/4017510/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.