Cố Bắc Hoài đè nén tâm tình muốn ném kính ra ngoài cửa sổ sau khi tán gẫu với Nam Tương Uyển, cúp điện thoại anh liền tháo kính ra, tức giận đến muốn hộc máu ngay tại chỗ.
Công Tấn bưng sữa đi vào, vừa uống vừa cười: “Ồ, sao cậu không đeo nữa? Sao vứt tủ đầu giường? Cặp kính này đẹp mà.”
Cố Bắc Hoài phớt lờ anh, anh ước gì mình có thể vứt cặp kính này đi! Nhưng mặc kệ vậy, đeo nó rất thoải mái, gọi video cả tiếng đồng hồ cũng không mỏi mắt.
Nếu thay cái này bằng một chiếc điện thoại di động, mắt anh sẽ bị sưng và đau.
Cố Bắc Hoài thấy khó chịu, nhưng cũng không thể làm gì được, đứa nhỏ đã có lòng nghĩ đến anh.
Công Tấn đi tới xem xét cặp kính, kinh ngạc nói: “Cậu không thích sao? Cho mình đi!”
Cố Bắc Hoài giật lấy: “Vứt hay dùng cũng không cho cậu”
Ăn giấm của Cẩu Tử là một chuyện, nhưng giải quyết như thế nào lại là chuyện khác.
Tóm lại, không thể đưa cho Công Tấn!
Công Tấn: “Chậc!”
Ngày 16 tháng 8, concert được tổ chức như dự kiến.
Bảy người bên Nam Tương Uyển đã chuẩn bị khẩn cấp ở phía sau, hai nhà tạo mẫu, Monica và Nguyên soái Cảnh, đang dẫn dắt các đội của họ bận rộn.
Triệu Thiên Thành bên cạnh bận khuân vác đồ đạc, vừa hô vừa ra lệnh.
Cát Đông Tuyên: “Ông Triệu đang bận việc gì vậy?”
Sa Linh: “Cây đàn pha lê của A Uyển đã được chuyển đến đây, có vẻ như ai đó từ Hoa Loan Entertainment đang chuyển giao nó?”
Đặng Tư Nam nhìn sang: “Đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-hien-tai-la-dai-boss/4017491/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.