Nam Tương Uyển có kỹ năng nhìn đêm do Cẩu Tử đưa cho, cộng với sự táo táo bạo, vì vậy cô đương nhiên là người đầu tiên tiến vào.
Lan Thiên Hữu theo sát phía sau, vừa bò vừa dùng tay kéo chân của Nam Tương Uyển.
Cố Bắc Hoài đi sau cùng.
Cả ba người họ bò trong lối đi nhỏ hẹp, trong khung cảnh tối đen như mực, Lan Thiên Hữu vẫn tiếp tục nói chuyện.
Lan Thiên Hữu: “Cố Thiên Vương?”
Cố Bắc Hoài: “Ở đây.”
Lan Thiên Hữu: “Tốt quá, Nam Tương Uyển?”
Nam Tương Uyển: “Có chuyện gì vậy?”
Lan Thiên Hữu: “Đừng bò nhanh như vậy…”
Nam Tương Uyển bò chậm lại, cảm nhận hơi thở run rẩy của Lan Thiên Hữu, ngước mắt nhìn về phía trước.
Lối đi rất dài và tối, có cảm giác không thể đi đến cuối.
Sau khi bò không biết bao lâu, Lan Thiên Hữu vô số lần yêu cầu giảm tốc độ, Nam Tương Uyển đã nhìn thấy một góc cua phía trước.
Nam Tương Uyển: “Chú ý, chúng ta sắp rẽ.”
Lan Thiên Hữu: “Chậm lại, chậm lại, tôi sợ.”
Cố Bắc Hoài: “…”
Ba người họ tiếp tục bò về phía trước cho đến khi họ đến góc quặt.
Nam Tương Uyển lờ mờ thấy bóng người
Chu Văn Hạ dẫn đầu bò qua, trong khi Quan Lương Triết và Vân Tiền phía sau dường như đã rất mệt.
Nam Tương Uyển có thể nhìn rõ họ bằng khả năng nhìn ban đêm của mình, nhưng Chu Văn Hạ, người đối diện với cô thì không thể nhìn thấy gì.
Nhìn thấy đồng đội của mình, Nam Tương Uyển đưa tay ra kéo cô.
Ngay lập tức!
Chu Văn Hạ: “Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!”
Lan Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-hien-tai-la-dai-boss/4017435/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.