Vân Tiền và Chu Văn Hạ tiếp tục nghiên cứu một lúc và nhận định rằng chiếc gương không thể mở được, họ phải tìm những lối đi khác.
Cả hai đã dẫn Quan Lương Triết say rượu vào căn phòng lần trước.
Căn phòng đã bị khóa lại và cần phải có mật mã.
Cả hai bận rộn một lúc và mở khóa mật khẩu thông qua manh mối mà họ đã thu thập được trước đó.
Vân Tiền: “Tuyệt vời!”
Chu Văn Hạ: “Tốc độ của chúng ta có quá chậm không? Mất tới hai giờ để mở một ổ khóa…”
Vân Tiền: “Vẫn còn tuyệt lắm vì lần này chúng ta không có khóc.”
Sau khi cánh cửa mở ra, cả ba người họ vào phòng.
Kỳ lạ thay, khác với lần trước, căn phòng trở nên bừa bộn, chiếc gương trong phòng tắm cũng không còn bị nứt nữa.
Ba người họ có thể nhìn thấy nhau rõ ràng qua tấm gương.
Vân Tiền: “Khi mình nghĩ về lối đi phía sau tấm gương này, mình thấy hơi sợ.”
Chu Văn Hạ: “Có một chút rùng rợn.”
Lúc này, Quan Lương Triết nhìn thấy tấm gương quen thuộc trong căn phòng quen thuộc, đồng tử co lại, sau đó anh trở nên sợ hãi.
Quan Lương Triết: “Oa! Tại sao tôi vẫn mơ thấy căn phòng này dù đã qua một tuần?”
Anh ấy nghĩ rằng mình đang mơ.
Vân Tiền: “Quan lão sư sắp có một bóng ma tâm lý.”
Chu Văn Hạ che miệng và nói: “Lần trước đã doạ anh ấy sợ rồi!”
Hai cô gái lục lọi trong phòng để xem có manh mối hữu ích nào không.
Quan Lương Triết ở trong phòng tắm, nói những điều vô nghĩa với chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-hien-tai-la-dai-boss/4017433/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.