Nam Tương Uyển và Cố Bắc Hoài đều đứng bên giường cầm nến, trong khi Quan Lương Triết đi về phía chiếc giường đó và khóc một cách bất lực.
Đây là một chiếc giường cổ đại rất tiêu chuẩn, có nguồn gốc từ cuối triều đại nhà Minh và là biểu tượng của sự giàu có và địa vị nổi bật của gia đình vào thời cổ đại.
Bởi vì tay nghề khéo léo trải qua hàng chục triệu quy trình.
Giường rất lớn, giống như một căn phòng nhỏ, bạn cần phải trèo lên, bước vào và nằm xuống.
Nam Tương Uyển và Cố Bắc Hoài mỗi người cầm một ngọn nến và đứng bên ngoài để thắp sáng nó.
Quan Lương Triết ba lần quay đầu lại: “Hai người các ngươi đi theo ta đi.”
Nam Tương Uyển: “ Đứng đây được rồi!”
Quan Lương Triết: “Đừng bỏ ta mà.”
Nam Tương Uyển: “Mau lên!”
Quan Lương Triết: “Hay là hai ta cùng nhau nằm thì thế nào?"
Nam Tương Uyển: “Chúng ta đứng đây canh, ngươi sợ cái gì?”
Quan Lương Triết sắp khóc, cuối cùng do dự đi vào, nằm xuống trên giường.
Nhưng anh vừa nằm xuống!
Lạo xạo!
Ầm ầm!
Quan Lương Triết: “Ồ—”
Sau đó biến mất!
Giường vẫn còn đó, nhưng đột nhiên mở ra và Quan Lương Triết rơi thẳng xuống.
Ngay sau đó, chiếc giường nhanh chóng khép lại và trở lại bình thường.
Đồ vật vẫn ở trên giường, nhưng chỉ có Quan Lương Triết bị lấy đi.
Sau một hồi im lặng quái dị…
Nam Tương Uyển: “Ha ha ha ha ha!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-hien-tai-la-dai-boss/4017386/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.