Trở lại biệt thự Ji, Nam Tương Uyển chạy ngay vào thang máy số 1.
Công Tấn vẻ mặt chán ghét chỉ vào cô: “Mình nói nè cáo già, bình thường đều như vậy sao? Hơn nữa cô ấy còn chạy vào thang máy của cậu.”
Cố Bắc Hoài không để ý tới anh, sải bước đi vào thang máy.
Khi thang máy đi lên, Nam Tương Uyển đã sốt ruột tới run chân.
Công Tấn xem thường cô: “Ngươi tại sao run?”
Nam Tương Uyển: “Ngươi không hiểu!”
Cố Bắc Hoài đoán một chút, đại khái là vì ba cái kia…
Đinh!
Cửa thang máy mở ra, Nam Tương Uyển lao về phía trước.
Nhưng cô không biết mật mã vào nhà, cho nên điên cuồng quay đầu nhìn Cố Bắc Hoài.
Cố Bắc Hoài cười và báo số: “030822.”
Nam Tương Uyển nhanh chóng nhập vào, mở ra và hét lên: “Tam muội! Chị đã về!”
Công Tấn gãi tai gãi má: “Điện thoại của cậu cũng có mật khẩu này, ý của cậu là gì?”
Cố Bắc Hoài: “Cậu không hiểu.”
Hai người đi theo phía sau vào phòng, Nam Tương Uyển đã sớm nép ở trên sô pha, không biết đang làm cái gì.
Công Tấn hắt hơi: “Aqiu! Qiu ~! Cái gì xông vào lỗ mũi tôi vậy?”
Cố Bắc Hoài nhìn Nam Tương Uyển cươi với mèo liền cảm thấy cô trở nên rất dễ thương!
Lăng Hủ đem về cất giữ mấy ngày, chính anh còn chưa thấy qua!
Lúc này, Nam Tương Uyển đã rơi vào trạng thái điên cuồng, ôm Đen Lớn trên ghế sô pha cười khúc khích.
Đen Lớn hiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-hien-dai-lam-dai-boss/2706828/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.