Giản Đại: “Ai không muốn học, ai không muốn đến Đại học Thanh Hoa và Đại học Bắc Kinh, ai không muốn trở thành một người thông minh?”
Giản Đại: " Nhưng những người sớm đã bắt đầu trải nghiệm xã hội khi chẳng có chút bằng cấp lớn lao gì, họ không đáng sống sao? Họ có cần phải bị đám đông trên mạng mắng mỏ không? Chỉ vì họ không đỗ đại học?"
Giản Đại: “Đây là thế giới chết tiệt nào!”
Giản Đại: “Nam Tương Uyển sao vậy? Cô ấy bị sao vậy!”
Đột nhiên một bình luận lướt qua——
: Cô ta mù chữ, chủ đề của số này là ‘Ánh sáng’, cô ta đang hát về cái quái gì vậy? Không có ánh sáng trong lời bài hát!
Giản Đại thấy vậy liền trực tiếp cười: “Tôi có thể hiểu là anh chưa từng đọc sách?”
Giản Đại: “Trời ạ, ca từ gì mà không thấy ánh sáng vậy, tức là anh nghe thấy không đúng chủ đề. Anh nghe kỹ bài hát chưa? Hay là anh chọn lọc bỏ qua sân khấu của cô ấy?”
Giản Đại: “Anh ở tầng một, Nam Tương Uyển đã ở tầng khí quyển luôn rồi!”
Giản Đại: “Đúng đúng đúng, cô ấy không học đại học, nhưng sự chăm chỉ của cô ấy có thể bị coi là không xứng đáng được công nhận sao? Không phải cô ấy làm bài kiểm tra hàng ngày hay sao? Khi đó, người cáu kỉnh khi làm bài mỗi ngày là cô ấy, tất cả mọi người đều đã nhìn thấy nó, phải không?”
Nói về điều này, Giản Đại nhìn vào máy quay: “Hôm nay tôi sẽ nói ở đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-hien-dai-lam-dai-boss/2706751/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.