Kiêu Chiến hỏi: “ Vân bà bà, ngươi chắc được mấy phần sẽ thành công?”“ Bảy phần.” Vân bà bà nói xong, trầm mặc một chút, lại sờ sờ tay của Vân Miên, trịnh trọng nói: “Không, là tám phần.”Tám phần? Vậy thì hắn còn do dự cái gì nữa? Kiêu Chiến trong lòng hiểu rất rõ, trước kia mỗi lần hắn bức ngân châm ra chỉ có ba bốn phần chắc chắn mà thôi.
Hiện giờ có đến bảy tám phần, hắn còn sợ cái gì nữa đâu? Trực giác nói cho hắn, Vân bà bà là một người có thể tin tưởng được.Kiêu Chiến gật đầu nói: “ Vậy phải làm phiền Vân bà bà rồi.”Vân bà bà vừa rời đi, Vân Miên liền đứng ngồi không yên, nàng bước lại gần Kiêu Chiến, giả vờ ho khan một tiếng, kề sát bên tai hắn nói nhỏ: “Bệ hạ, ngươi suy nghĩ cho kỹ nha, ngươi là thiên tử, nếu ngươi có chuyện gì thì thiên hạ sẽ đại loạn a.”Kiêu Chiến cũng kề sát tai Vân Miên thì thầm với nàng: “Vân nhi, ngươi đang lo lắng cho trẫm sao? Yên tâm, trẫm sẽ không sao đâu.”Vân Miên thấy Kiêu Chiến rất có lòng tin, nàng liền không khuyên ngăn hắn nữa.
Nàng nghĩ thầm, ngươi đừng có một hồi lại bắt bổn tiên nữ độ tiên khí cho ngươi nha.Nửa canh giờ sau, Vân bà bà từ phòng trong đi ra, trong tay bà cầm một cái chậu bên trong có chứa huyết hồng tương tư đậu, đỏ như máu, trông thật diễm lệ.Vân bà bà nói: “Đây là huyết tương tư, có khả năng giúp người ta tạo máu rất nhanh chóng.
Công tử ngươi sau khi bức ngân châm xong sẽ mất rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-hau-cung-duong-dai-lao/4600758/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.