Kiêu Chiến nhìn nàng đi khuất rồi mới quay sang Lưu công công ra lệnh:" Phân phó Ngự Thiện phòng mang đến một cây kẹo bông gòn, trẫm muốn nếm thử."Lưu công công vẻ mặt khiếp sợ, cái gì? Bổn công công không có nghe lầm chứ? Bệ hạ luôn ăn cao lương mỹ vị, sơn hào hải vị, vì sao hôm nay lại đổi khẩu vị rồi?Lưu công công thấy Kiêu Chiến không giống như đang nói đùa, lập tức đáp: " Dạ, bệ hạ.
Nô tài đi làm ngay."Viên Miên trở lại phòng của Vân Nhi, tim còn đập thình thịch.
Một lúc sau, có người tới truyền thông bảo Trần phi cùng Tuyết phi đang uống trà ở ở ngoài đình hóng gió của Ngự Hoa viên, kêu nàng đi qua.Tuyết phi đang ở cũng Trần phi? Tiêu rồi, chuyện mật ong nhất định đã bại lộ.Được rồi, gặp thì gặp, ta tốt xấu gì cũng là tiên nữ nha.Vân Miên đi đến đình hóng gió liền cảm thấy không ổn lắm, nàng vừa thoát khỏi hang cọp giờ lại rơi vào ổ sói." Vân Nhi gặp qua hai vị nương nương." Vân Miên vừa lên tiếng, Tuyết phi xoay người hường Vân Miên quát:" Quỳ xuống."Nếu đổi lại là người khác, nương nương kêu quỳ nhất định sẽ mau chóng quỳ xuống, nhưng Vân Miên là một tiên nữ.
Đương kim hoàng thượng nàng còn không quỳ, huống chi là một phi tử.
Ở Lục giới, chỉ có người quỳ xuống trước mặt tiên, làm gì có đạo lý tiên quỳ trước mặt phàm nhân được.Vân Miên nhàn nhạt đáp:" Hồi nương nương, ta mới bị ngã, đầu gối bị thương, không tiện quỳ."" To gan, chân ngươi dù cho tàn phế, bổn cung kêu ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-hau-cung-duong-dai-lao/4600743/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.