Hách Thái Hậu thở dài một tiếng, sốt ruột lo lắng nói:" Tuyết nhi, ngươi thân là nữ nhân của Hoàng thượng, trên người tuyệt đối không được có một vết sẹo nào cả.
Nếu thật sự trị không khỏi, con đường tranh sủng của ngươi sẽ phải chấm dứt."Con đường tranh sủng sẽ phải chấm dứt.
Đối với phi tần hậu cung, những lời này là một đả kích rất lớn đối với các nàng.
Tuyết phi nghe vậy đau khổ đến nước mắt tuôn ra như suối, gao gắt nắm lấy tay Hách Thái Hậu nói:" Di mẫu, người nhất định phải giúp Tuyết nhi! Chung thân đại sự của Tuyết nhi đều phó thác trong tay của di mẫu."Hách Thái Hậu lộ ra vẻ khó xử, thầm than trong lòng một tiếng.
Trong lòng bà hiểu rất rỏ, cho dù trên người Tuyết nhi không có lưu lại sẹo, Kiêu Chiến cũng chưa chắc sẽ hạnh sủng nàng ta.Bất quá, Tuyết nhi là người nhà mẹ đẻ bà, tương lai khó đoán trước được, biết đâu ngày nào đó Chiến nhi nghĩ thông suốt, nên quân cờ này nhất định phải giữ lại.Hách Thái Hậu gật đầu, chân thành nói với Tuyết phi:" Nếu Chiến nhi nói một sự nhịn chín sự lành, vậy ngươi liền làm theo ý nó đi, ngươi mau đi nhận lỗi với tiểu cung nữ trồng hoa kia đi.
Làm như vậy, thứ nhất chứng tỏ cho mọi người thấy ngươi khoan dung độ lượng, thứ hai có thể làm cho tiểu cung nữ đó cảm thấy ái náy sẽ tìm mọi cách giúp ngươi chữa lành sẹo."Tuyết phi nghe vậy liền bỉu môi, bộ dáng không cam tâm:" Di mẫu, bổn cung là phi, nàng ta là tỳ.
Làm sao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-hau-cung-duong-dai-lao/4600729/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.