" Ha hả, ký chủ, ngươi nghĩ nhiều rồi.
Bổn tiên nữ chỉ nghĩ sớm làm cho nữ nhân khác sinh hạ con nối dòng cho ngươi thôi a, sau khi hoàn thành nhiệm vụ rồi, ta sẽ thật nhanh chóng rời đi a.
" Vân Miên ở trong lòng bàn tay hắn giãy giụa.
Nàng là một tiên nữ thuần khiết không thể nào thuần khiết hơn nữa được nha.
Nhưng ký chủ lại cho rằng nàng là một con chim xấu xa.
Thật tức quá đi thôi!Kiêu Chiến búng búng ngón tay lên trán chim hoàng yến, hứng thú nói:" Theo ngươi, trẫm rốt cuộc nên đem ngươi đi hầm tương? Hay là kho tàu? Ân?"Ký chủ, khẩu vị của ngươi có cần nặng đến thế không? Ngươi có cần dùng ánh mắt thèm khác như vậy nhìn bổn tiên nữ như vậy không?" Hầm tương xem ra không ngon lắm, kho tàu có lẻ ngon hơn, để trẫm suy nghĩ lại cái đã." Kiêu Chiến cười cười, nói xong liền quay lại ngự án tiếp tục phê duyệt tấu chương.Vân Miên ngước mắt ngắm Kiêu Chiến đang nghiêm túc phê duyệt tấu chương.
Người ta nói nam nhân lúc nghiêm túc làm việc là mê người nhất, lời này quả thật không sai một chút nào.Ký chủ của nàng 360 độ không góc chết, nhưng cũng chỉ là nhìn cho đẹp mắt thôi.
Thân thể cường tráng thế nhưng lại mắc bệnh kín nha.Nhân sinh có ba việc bi ai nhất: Gia tài bạc triệu không mạng hưởng, món ngon đầy bàn không thể ăn, giai lệ ba ngàn không hưởng được.
Ký chủ, ta vì ngươi mà bi ai ba giây nha.Đêm khuya, sau khi Kiêu Chiến đã ngủ say, Vân Miên cảm giác như có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-hau-cung-duong-dai-lao/4600718/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.