Qua ngày hôm sau, ông Mao rửa sạch hộp cơm rồi đem trả về, còn tặng cho Tô Quân Quân một con cá lớn làm quà dọn nhà.
Tô Quân Quân vừa thấy, cá này thật lớn, nhìn qua cũng đến 20 cân (=10kg),to như cánh tay cô vậy. Loại cá này bình thường nhưng cũng không thường thấy. Vì thế cô nói với ông Mao: " Cá tốt như vậy cháu không thể nhận, ông vẫn nên lấy về ăn đi."
Ông Mao lại nói: "Xem nha đầu cháu nói này, trong nhà ta chỉ có một mình lão già ta, làm sao ăn hết được con cá này? Kỳ thật, cũng coi như là trùng hợp, sáng sớm hôm nay lúc ta đi ra ngoài chạy bộ, vừa vặn gặp phải một tiểu bối, hắn sống chết một hai phải đem con cá lớn này hiếu kính ta, ta nói không cần nhưng không được, hắn nhét con cá cho ta rồi chạy đi mất."
Vừa nói, hai mắt ông Mao còn không quên trộm đánh giá Tô Quân Quân, thấy nha đầu này có chút dao động, mới tiếp tục nói: " Cá ngon như vậy không thể lãng phí ở trong tay ta. Không phải vừa vặn cháu định làm cá sao, cá này liền đưa cho cháu là được. Dù sao không thể đến không, cháu ngàn vạn lần đừng khách khí với lão già ta.
Tô Quân Quân nghe ông Mao nói đến như vậy chỉ đành phải nhận lấy con cá, cô còn nó thêm
" Vậy được rồi, cá này cháu nhận lấy. Nhưng cá to như vậy, một mình cháu cũng không thể ăn hết. Nếu không thì cháu lấy nó làm bữa trưa, Mao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-hao-mon-duong-gau-truc/2635427/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.