Nàng không khỏi bức thiết muốn bảo Lăng Cảnh cũng đến thử xem, để chứng thực suy đoán trong lòng nàng.
Nàng vội vàng gọi Lăng Cảnh lại đây: "Sư huynh, huynh đã nghỉ ngơi tốt chưa? Huynh mau tới đây thử xem cái này đi."
Lăng Cảnh đành phải xoay người nhảy lên, đi tới, nhìn tạ tay và tạ trên mặt đấy, đương nhiên là lựa chọn tạ thoạt nhìn có vẻ nặng hơn kia.
Tạ tay thoạt nhìn thật có vẻ rất nhẹ, như là không cần phải thử xem, chỉ có thể thử tạ.
Hắn khom lưng xứng, vươn một bàn tay ra, nắm lấy tạ rồi nhẹ nhàng nhấc lên phía trước.
Ai ngờ, tạ thế mà lại không hề sứt mẻ, hắn không khỏi hổ thẹn đến đỏ mặt, vội vàng tăng lớn sức lực nhắc lên.
Cũng đúng, hắn không nên dùng suy nghĩ của phàm nhân đi suy đoán cửa hàng này.
Nếu đã có bao cát kiên cố không phá vỡ được, hiện tại xuất hiện loại tạ rõ ràng nhìn có vẻ không lớn, nhưng lại nặng giống như tảng đá khổng lồ cũng không phải chuyện lạ gì.
Sau khi dùng hết sức lực, lúc này cuối cùng hắn cũng thành công nhắc tạ lên.
"Sư huynh, thế nào?" Tống Ngọc Loan không nhịn được mà dò hỏi tình hình.
"Ít nhất cũng nặng bảy, tám ngàn cân." Đây gần như là sức nặng cực hạn hắn có thể chịu được.
Tống Ngọc Loan không khỏi khiếp sợ mà mở to hai mắt: "Một cái tạ nhỏ như vậy, thế mà lại nặng như thế? Chủ tiệm quả nhiên là thần thông quảng đại!"
*
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-di-gioi-mo-khach-san/2927411/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.