Nhị thiếu gia dậy rất sớm.
Nghĩ tới việc ba ngày nữa Ngũ tiểu thư sẽ vào phủ, trong lòng hắn lại cảm thấy khẩn trương cùng hưng phấn, chuyện không tìm được chức quan đã bị hắn vứt ra phía sau.
Sau khi dùng điểm tâm xong, hắn liền tới thỉnh an lão Hầu gia.
Tuy rằng gây ra chuyện không ra gì, nhưng nhị thiếu gia chung quy vẫn là con của Hầu gia, Hầu gia tuy nhìn hắn không vừa mắt, nhưng cũng không thể không bỏ qua.
Bên người hắn chỉ có hai người con trai này, trước kia hắn còn có thể khống chế Thanh Mặc Nhan, nhưng gần đây hắn cảm nhận được, tính tình của Thanh Mặc Nhan càng ngày càng khó lắm bắt, hơi có cảm giác như đang thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.
Cho nên thứ hắn có thể nắm chắc bây giờ, chỉ có mỗi mình tiểu nhi tử.
Nghĩ tới khi Ngũ tiểu thư vào phủ, đầu óc hắn có thể sẽ được thả lỏng hơn chút, đến lúc đó chỉ cần chuẩn bị ít tiền, rồi giúp hắn tìm một chức quan, cũng đỡ tốn chi tiêu mỗi ngày trong phủ.
Nhị thiếu gia nói với hắn muốn mua thêm một ít đồ đạc.
Vừa nghe nói phải dùng đến tiền, sắc mặt lão Hầu gia liền đen lại.
Nhị thiếu gia kinh sợ đứng ở bên cạnh, lão Hầu gia trầm mặc mất nửa ngày, cuối cùng mới gật đầu, gọi quản gia trong phủ tới, đưa chìa khóa của nhà kho, để hắn đến đó chọn vài thứ.
Dù cho không thể mua đồ mới, nhưng có thêm đồ vật đã là tốt lắm rồi.
Nhị thiếu gia vui vẻ đi đến nhà kho.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-dai-ly-tu-lam-sung-vat/1486343/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.