Buổi tối Thanh Mặc Nhan cùng Như Tiểu Lam ở chính phòng dùng bữa.
Như Tiểu Lam cúi đầu chỉ lo và cơm vào trong miệng, Thanh Mặc Nhan ăn cơm với tốc độ cực nhanh, dùng xong cơm còn ngồi ở chỗ đó gắp thức ăn cho vật nhỏ.
Hiện tại hắn càng xác định sức ăn của vật nhỏ lớn đến thế này đều là có lý do.
Bởi vì tốc độ trưởng thành của nàng nhanh hơn gấp mấy lần so với người bình thường, tự nhiên cơ thể cũng cần nhiều đồ ăn để duy trì.
Thanh Mặc Nhan gắp một miếng xương sườn bỏ vào trong bát Như Tiểu Lam, điều này khiến cho tiểu nha đầu lập tức lộ ra biểu cảm vừa lòng.
Thanh Mặc Nhan lại gắp cho nàng một đũa rau xanh, quai hàm của vật nhỏ lập tức như bị bẹp xuống.
Biểu cảm phong phú trên mặt nàng khiến cho Thanh Mặc Nhan cảm thấy dị thường buồn cười.
Mỗi ngày được trêu cợt tiểu gia hỏa, là niềm vui đơn giản mà từ trước đến nay hắn chưa từng trải qua.
Khi hắn trở về Hầu phủ, việc cả nhà dùng cơm với nhau quả như là một trận tai nạn, lần nào cũng là cảnh phụ thân tức giận, còn hắn thì căm giận rời đi kết thúc bữa cơm.
Duỗi tay lấy xuống hạt cơm dính trên mặt vật nhỏ, Thanh Mặc Nhan chậm rãi phẩm trà, biểu cảm an nhàn.
Nhưng mà sự bình tĩnh này cũng không duy trì được bao lâu, Huyền Ngọc vội vàng từ bên ngoài tiến vào.
"Thế tử, Thuận Thiên phủ đã xảy ra chuyện."
Thanh Mặc Nhan nâng tay lên, Huyền Ngọc lập tức ngậm miệng.
Hắn đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-dai-ly-tu-lam-sung-vat/1486302/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.