Thanh Mặc Nhan tựa vào giường nệm trong thư phòng để nghỉ ngơi, một bên cánh tay còn đang ôm lấy quả cầu lông nhỏ màu đen.
Từ sau cái hôm nhìn thấy nàng biến thành hình người, thì hắn càng chờ mong kinh hỉ mà ngày sau nàng sẽ mang lại cho hắn.
Có thể biến thành hình người...nàng là yêu quái sao?
Hắn liền dùng ngón tay chọc chọc vào da lông trên bụng nàng.
Có yêu quái tham ăn như thế sao, lại còn ngốc muốn chết, nếu không phải là hắn cố ý đem hết cây bạc hà mèo để vào trong phòng, thì cho dù là ở trong vườn thôi nàng cũng dễ dàng đi lạc đường.
Thân là một con mèo hương, lại không chịu ăn thức ăn sống, đừng nói đến chuột chết, có lần nhìn thấy con chuột sống ở trong vườn, thế nhưng nàng lại bị nó dọa cho chạy trối chết.
Nàng có nơi nào là giống với động vật, nàng rõ ràng chính là một hài tử tham ăn tham ngủ mà.
Nhớ tới bộ dáng nàng khi biến thành một nữ hài tử, hắn liền giơ tay đem người nàng lật lại, ngón tay sau đó sờ loạn lên bụng nàng.
Như Tiểu Lam mơ mơ màng màng ngủ, chợt thấy ở trên bụng có chút ngứa, nàng liền mở to mắt ra, chỉ thấy Thanh Mặc Nhan đang cúi người dựa vào gần nàng, bàn tay to ở "vùng cấm" của nàng sờ tới sờ lui.
Lưu manh!
Như Tiểu Lam kinh hoảng trừng lớn mắt, móng vuốt theo bản năng giơ ra cào loạn.
Một tay Thanh Mặc Nhan bắt lấy móng vuốt của nàng, âm thanh lạnh lùng nói: "Ai cho ngươi cái dũng khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-dai-ly-tu-lam-sung-vat/1486261/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.