Cái cưa đứt đoạn, mảnh sắt mỏng bắn mạnh ra bốn phía. 
Huyền Ngọc bất chấp nguy hiểm, đứng ra che chắn ở trước người Thanh Mặc Nhan, chặn mảnh nhỏ đang bay tới lại. 
Như Tiểu Lam đưa mắt nhìn thì thấy con rối mặt ngọc đang hé miệng ra, một đạo bạch quang liền bắn ra ngoài. 
Cẩn thận! 
Nàng kêu to lên, muốn nhắc nhở mọi người. 
Nhưng mà thanh âm nàng phát ra lại là tiếng "chít chít" mềm mại, ở trong hoàn cảnh hỗn loạn hoàn toàn không có ai chú ý đến một tiểu động vật như nàng. 
Bạch quang bay tới, vèo một cái tiến vào thân thể của một tên tạp dịch. 
Như Tiểu Lam khẩn trương nắm lấy y phục của Thanh Mặc Nhan, toàn thân căng thẳng như gặp phải đại địch. 
"Bảo vệ Chính Khanh đại nhân!" Thanh Mặc Nhan quát lớn. 
Huyền Ngọc có chút do dự, nhưng vẫn nghe theo lời Thanh Mặc Nhan, rời khỏi bên người hắn, đi đến bảo vệ Chính Khanh. 
Tên tạp dịch bị bạch quang bắn trúng toàn thân co rút mạnh, mấy người bên cạnh muốn đi đến đè hắn lại, kết quả là đều bị hắn hất ra. 
"Bắt lấy hắn!" Thanh Mặc Nhan trực tiếp hạ lệnh. 
Khí lực của người nọ lại mạnh lên một cách kỳ lạ, cuối cùng vẫn vùng vẫy thoát ra được khỏi tay mọi người, sau đó liền chạy về phía Chính Khanh đại nhân. 
Huyền Ngọc rút bội kiếm ra, không chút do dự đâm về phía hắn. 
Trường Hận vội vàng la lên: "Không được giết hắn!" 
Kiếm phong Huyền Ngọc nghiêng đi, tránh đâm phải yếu điểm của hắn. 
Tên tạp dịch phun ra một ngụm máu tươi, gục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-dai-ly-tu-lam-sung-vat/1486259/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.