Bùi Sơ ăn thêm mấy ngụm cháo, Tiết Thanh Linh bên cạnh mắt trợn tròn nhìn hắn, rốt cục không nhịn nổi nhỏ giọng hỏi: "Bùi đại phu, ngài cảm thấy mùi vị thế nào?"
"Cực kỳ ngon, xứng danh Lâm An nhất tuyệt." Bùi Sơ bỏ muống xuống, nhìn vào mắt Tiết Thanh Linh, không keo kiệt mà khen ngợi.
"Vậy, vậy... so với cháo Dương Xuyên thì sao?" Miệng còn nhanh hơn não, hỏi vấn đề này xong, trái tim Tiết Thanh Linh đập thình thịch liên hồi. Kỳ thực Tiết Thanh Linh biết vấn đề này không thích hợp để hỏi ra miệng, nhưng cậu chính là không khống chế được.
Bùi Sơ dừng một chút, thật ra hắn ở Dương Xuyên căn bản là không có ăn được bao nhiêu chén ngoại trừ chén cháo gà xé ở ngoại thành... Vì vậy hắn đặc biệt chân thành nói: "Cháo của Tiết tiểu công tử ngon hơn nhiều lắm."
Tiết Thanh Linh vừa nghe lời này của hắn liền vui muốn ngất, cũng không quản thật giả, chỉ thấy hai má mình bắt đầu không khống chế được, áp cũng không áp nổi nữa, cứ cong lên một cách vô thức, hai lúm đồng điếu nhỏ cũng bị cưỡng ép xuất hiện làm bại lộ tâm tình của chủ nhân mình.
Bùi Sơ thoáng thấy hai đồng điếu nhỏ nhắn rực rỡ trên mặt cậu, trong mắt cũng không khỏi nổi lên ý cười. Đôi mắt hoa đào nguyên bản đa tình trời sinh càng ôn nhu như nước, như thể trong mắt là một vũng nước xuân, mà những cánh hoa đào nhẹ nhàng trôi lơ lửng trên mặt nước.
Bùi Sơ rũ mi, cầm lấy muỗng tiếp tục ăn hai miếng cháo thơm ngọt, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-co-dai-mo-y-quan/782212/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.