Tiết Thanh Linh lần đầu tiên ở khoảng cách gần như vậy nhìn thấy động vật gọi là "ưng" này, hơn nữa còn là một con bạch ưng có thể giúp chủ nhân hái thuốc làm cậu vô cùng ngạc nhiên. Cậu không nhịn được đưa tay sờ sờ đám lông vũ trắng muốt của Tiểu Thương lại phát hiện bạch ưng ta thoạt nhìn hung ác như vậy cũng không có mổ cậu, khiến cậu trong nháy mắt liền yên tâm buông thả phòng bị.
Đây chính là ưng Bùi đại phu dưỡng.
Tiết Thanh Linh có chút yêu ai yêu cả đường đi xoa xoa sống lưng bạch ưng, "Nó là đói bụng sao? Ưng có phải là muốn đút thịt ăn a?"
Tiết Thanh Linh kêu Tiểu Giao đi mua chút thịt khô trở về, cầm ở trên tay đút cho Tiểu Thương ăn. Con dược ưng Tiểu Thương này cũng là cái giống "cho sữa liền gọi mẹ". Thấy bên này Tiết Thanh Linh đút thịt cho nó ăn, kiên quyết chủ nhân cũng chả thèm nữa, ngậm nhánh phòng phong kia ân cần đưa cho Tiết Thanh Linh.
Tiết Thanh Linh cười nhận lấy nhánh phòng phong không nhịn được khích lệ nói: "Tiểu Thương ngươi hóa ra có thể hái thuốc và đưa thuốc, thật lợi hại như chủ nhân ngươi vậy."
Tiểu Thương chẳng quản Tiết Thanh Linh nói gì mà chỉ khoái hoạt ăn thịt.
Bùi Sơ đang ăn hoành thánh ngẩng đầu liếc nhìn một người một ưng làm hắn đau đầu, không nói một lời lại cúi đầu tiếp tục ăn hoành thành nhỏ trong chén.
Tiết Thanh Linh cầm thịt khô, đút cho Tiểu Thương tròn ba cân thịt bò khô tiểu gia hỏa này mới thoáng cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-co-dai-mo-y-quan/782197/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.