Ladies and gentlemen! Chào mừng đến với thế giới nội tâm của Đoàn Triết.
Đang ăn nhờ ở đậu thì gặp được mẹ của kim chủ, làm sao bây giờ? Gấp! Chờ online!
Toang rồi, toang rồi, toang rồi, đại não liên tục chết máy...
Sao mình lại hồi hộp như đôi tình nhân đang yêu đương vụng trộm vậy nè?
Muốn đào hố chui xuống quá.
Aaaaaaa! Ai cứu tui với!
Chờ đã, sao trông cô ấy không có chút gì ngạc nhiên vậy?
Ánh mắt này là thế nào?
Aaaaaa!
Đoàn Triết lúc này đang chết tâm, chỉ có thể hung hăng trừng mắt nhìn Tô Dương, khai mau, mày đã kể với mẹ của mày cái gì rồi?
Tô Dương nở một nụ cười đáng tin cậy với cậu.
Đáng tin cậy??
"Ủa mẹ, sao mẹ lại ở đây?" Tô Dương nói, dẫn Đoàn Triết vào cửa.
"Con chào cô ạ."- Đoàn Triết mỉm cười.
Tô Dương thật giống mẹ hắn, ôn nhuận như ngọc, không mất đi vẻ đoan trang, trang điểm trông nhẹ nhàng thanh tú nhưng đầy quyến rũ: "Tiểu Đoàn à? Mau mau mau, vào nhà đi kẻo cơm nguội mất."
Đoàn Triết lại dùng ánh mắt hình viên đạn với hắn, mày đã nói với mẹ mày những chuyện gì rồi.
Cụm từ "tiểu thư khuê các", "ôn nhu như ngọc" này quả thực như được đóng khung cho mẹ Tô Dương.
Nhưng vị "tiểu thư khuê các" này tóm Tô Dương một cái liền mắng hắn: "Thằng nhóc này còn biết trở về cơ à? Sao lại về trễ như vậy? Chân của tiểu Đoàn đang bị thương mà con còn không đưa người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-bac-dai-danh-nhau-voi-thanh-hoa/3514898/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.