- Haiz, lâu rồi không dùng đến não nên cái đầu bị ngu luôn rồi luôn rồi..
Từ Vĩ nhìn Lưu Phong đang chống tay lên cằm, ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào bao chùm cơ thể mảnh mai, tóc cô hôm nay vẫn là cột tùy ý, có vài cọng rớt xuống vầng trán trắng nõn. Hắn nghĩ nếu thật sự tồn tại thiên thần thì Lưu Phong chính là thiên thần xinh đẹp nhất. Bất cứ hành động, biểu cảm nhỏ của Lưu Phong đều thu hút làm hắn muốn quan tâm, tìm tòi suy nghĩ nội tâm của cô. Như lúc này đây, đôi lông mày thanh tú cau lại, miệng hơi chu lên cực đáng yêu, làm Từ Vĩ nhịn không được gõ nhẹ lên trán cô
- Nhóc con, gõ vài cái là hết ngu liền
- Hừ..
Lưu Phong chỉ hơi liếc Từ Vĩ, không hài lòng với thói quen này của anh nhưng cũng mặc kệ, ai biểu cô ngày nào cũng đeo bám nhà anh, ăn chùa, uống chùa nhiều lúc còn chiếm luôn giường của anh chớ
- Tại sao lại muốn đọc nhiều sách vậy
- Còn tại sao nữa, muốn đi học tiếp
Từ Vĩ lại nhéo cái má trắng hồng của cô
- Ohhh thật là chăm chỉ nha, em dự tính trường gì chưa??
- ặc, chưa nói anh sao, em dự tính học ngành y, làm bác sĩ nên phải chuẩn bị thật nhiều
- uhm...
Dù chỉ thoáng qua nhưng Lưu Phong vẫn nhận thấy một tia ưu thương trong mắt Từ Vĩ, rất nhanh biến mất. Không khí nhất thời có mấy phần khó nói, ngượng gạo
- Ahh, nghỉ ngơi thôi , mẹ anh có làm bánh ngọt cho em
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nu-chinh-biet-nguoi-nu-phu/1532147/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.