Lưu Phong cũng không ngờ rời khỏi bệnh viện dễ dàng vậy, chắc là do trước giờ cô là bệnh nhân ngoan ngoãn nên hộ tá cũng không để ý nhiều. Vấn đề bây giờ là cô phải tìm gặp ngoại.
Hôm nay tài xế nhà Từ Vĩ đưa cô và hắn về Dương gia, cô thật là chờ mong, cũng hơi căng thẳng không biết ngoại còn trách cô không. Tạm biệt Từ Vĩ xong, Đứng trước cổng Dương gia không biết bao nhiêu cảm xúc dâng trào, đưa đôi tay run run bấm chuông. Rồi thấy sự ngạc nhiên xúc động của An quản gia
- Tiểu thư....
Lưu Phong không kiềm được viền mắt đỏ hoe
- An thúc thúc, con... con về rồi
An quản gia, vừa lau nước mắt vừa đưa cô vào nhà
- An thúc, ngoại con đâu ạ???
An quản gia từ từ kể cho Lưu Phong nghe
- Lúc biết tiểu thư bị bọn họ đưa đi, tư lệnh đã rất xúc động, đau lòng, ngài bị một cơn nhồi máu não cấp, cũng may đã qua cơn nguy hiểm nhưng... khối máu tụ ở não vẫn phải dùng thuốc tan, bác sĩ nói cần thời gian điều trị, hôm nay vừa đúng ngày tái khám
Lưu Phong chỉ biết khóc ngồi nghe An quan gia kể, ngoài khóc ra cô không biết phải làm gì. Thì ra ngoại không thể đi tìm cô là bất đắc dĩ, thì ra lúc ngoại đau ốm cô lại không thể ở bên chăm sóc người. Tại sao cô luôn mang lại thương tổn, đau khổ cho người yêu thương cô. Giờ cô chỉ muốn gặp ngoại ngay, nói xin lỗi với ngoại thật nhiều, muốn nói với ngoại con không sao, từ giờ sẽ không khiến người bận tâm, lo lắng nữa. Lòng cô như thắt lại.
Đến gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nu-chinh-biet-nguoi-nu-phu/1532144/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.