Hiệu trưởng xưa nay chưa từng thấy á giống cái thất thố như vậy, nhất thời sửng sốt một chút, lấy tay xoa xoa thái dương của mình, lạnh lùng nói: “Vẻn vẹn chỉ là tạm thời nghỉ học một quãng thời gian, không phải khai trừ, Dịch đồng học không cần phải phản ứng lớn như vậy.”
“Em không muốn! Dựa vào cái gì bắt em tạm nghỉ học?!”
“Dịch đồng học, ” hiệu trưởng lãnh mặt, “Sự tình ngày hôm qua em đã quên sao? Trường học chỉ là tạm ngừng việc học của em đã là rất nhân từ rồi, em còn muốn ra tòa án quân sự sao?”
Dịch Khanh Văn sững sờ, nếu ra tòa án quân sự, thanh danh của hắn liền bị phá hủy! Hắn tại sao có thể để xảy ra chuyện như vậy?!
Sự tình ngày hôm qua? Sự tình ngày hôm qua! Con mắt Dịch Khanh Văn lóe lên, lửa giận cuồn cuộn, may là lúc này còn có một chút thần trí, cứng đờ cùng hiệu trưởng nói một tiếng tạm biệt, đột nhiên chạy ra ngoài.
Hắn liền biết! Hắn biết Đoạn Ngọc Giác là một tên đáng ghét! Rõ ràng bản thân hắn không muốn, vẫn muốn tranh giành với mình! Người đáng ghét! Tên cặn bã! Hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng chịu thua Đoạn Ngọc Giác như vậy! Tuyệt đối sẽ không!
Lửa trong lòng Dịch Khanh Văn bốc lên ngùn ngụt, cái gì đều không để ý tới chạy trong hành lang, nhanh chân sải bước chạy, lồng ngực kịch liệt chập trùng, thế nhưng không cảm thấy mệt mỏi một chút nào, trong lòng bị thống hận chán ghét tràn ngập, chính tâm tính tiêu cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-noi-tieng-khap-de-quoc/2483849/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.