Mông Kình Nhận ôm Đoạn Ngọc Giác đi về phía trước, trong con ngươi tràn đầy nhu tình, biểu tình luôn lạnh lẽo cứng rắn cũng trở nên nhu hòa hơn rất nhiều, hơn nữa cánh tay hắn vẫn luôn che chở Đoạn Ngọc Giác, rõ rõ ràng ràng biểu hiện dục vọng chiếm hữu của hắn với Đoạn Ngọc Giác, sĩ quan bên cạnh đều xem sững sờ!
Ngọa tào đây thật sự là Ma vương mặt đen chuẩn tướng tàn bạo có thể so với khối băng di động kia sao?! Có một ít sĩ quan được Mông Kình Nhận tự tay huấn luyện không thể tin được mà dụi dụi con mắt, Mông Kình Nhận xưa nay đều đối với bất kỳ người nào đều không coi ra gì dĩ nhiên cũng có một mặt nhu tình như thế?!
“Ngọa tào, ta đột nhiên biết quả Tuyết Phương lần trước của ta bị tên Ma vương kia lấy cho người nào…” Một vị Thượng úy lẩm bẩm nói, mắt tràn đầy khó mà tin nổi, “Ta cảm thấy được ta cần phải tìm nơi khác nghỉ ngơi, trái tim của ta không chịu nổi…”
“Huynh đệ, mang theo ta với, ” một vị Thượng úy khác nắm chặt vai của vị thượng úy kia, hai người liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được sợ hãi trong mắt của đối phương.
“Các cậu xem này!” Một thiếu tá đột nhiên nói, hai người quay đầu, nhìn sang hướng đó, tên ma vương chơi đùa bọn họ nửa chết nửa sống ở sân huấn luyện kia lúc này kéo lên khóe miệng, ôn nhu không nói ra được, động tác hắn ôm Đoạn Ngọc Giác đặc biệt mềm nhẹ, bước chân tựa như chậm hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-noi-tieng-khap-de-quoc/2483842/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.