Bảy năm…
Bi Mạt dừng chân trên góc lầu các tinh xảo hoa lệ nhìn xuống phía dưới, người hầu, nô tỳ bận rộn qua lại trong trang viên. Vô luận là ai, chỉ cần là người có tâm sự nghiệp, có thể có được thành tựu hôm nay, đại khái không có một ai lại sầu não không vui tựa như Bi Mạt.
Thời gian bảy năm, Bi Mạt cũng từng muốn đem Cận Lăng trong trí nhớ chôn vào góc sâu nhất trong lòng, nhưng lại không được như mong muốn, càng muốn quên đi lại càng nơi nơi không thể dứt bỏ. Trước mặt Bi Liên cùng Thanh Phàm, vì không để họ lo lắng, khuôn mặt bình thường không có biểu tình của Bi Mạt mới có thể hơi kéo lên một chút nét cười không nhìn kỹ thì hoàn toàn không phát hiện, nhưng thủy chung đúng là miễn cưỡng mỉm cười. Cũng chỉ có trước mặt họ, Bi Mạt mới có một chút biểu hiện gần giống con người. Thời gian khác, hắn luôn bận việc quốc gia đại sự, tựa hồ dùng công việc cùng bận bịu để mê liệt mình là động lực duy nhất giúp hắn tiếp tục cuộc sống.
Lăng Vũ Cư, ngoại trừ Bi Mạt, không có ai có thể đi vào, dù là việc quét tước, cũng do hắn tự mình động thủ. Bi Liên biết Lăng Vũ Cư của ca ca cùng Ma Cư trong Bi Ma sơn trang năm đó hoàn toàn giống nhau. Thêm duy chỉ một cái chính là bức họa Cận Lăng kia.
Bi Mạt nghe nói trên Đàn Hương Sơn có vị cao tăng am hiểu hội họa, ẩn cư nhiều năm đã không vẽ tranh cho người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-noan-sang-nam-no/2429450/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.