“Mẫn nhi đừng sợ ta chỉ là muốn ôm ngươi một chút thôi “ biết bản thân có biểu hiệu hơi quá Minh Thạc ôn nhu nói, hắn biết dù gì hắn cũng không thể ép buộc y bây giờ được
“Xin lỗi vì ta không thể trở thành thê tử đúng nghĩa của người được “ ở trong vòng tay của hắn Hàn Mẫn chỉ thầm cười khổ y cũng muốn nói hắn biết nhưng sợ hắn sẽ xem thường y sẽ ghét bỏ y mất
“Mẫn nhi không cần tự trách mình ta hiểu được, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn ở bên cạnh ta là được đừng rời xa ta là được “ Hàn Mẫn ngước nhìn hắn với ánh mắt đầy buồn bã
“ Chúng ta nghỉ ngơi thôi mấy ngày liền không ngủ ngon giấc “ hắn nói rồi ôm lấy y nằm xuống
Một đêm bình yên cứ thế trôi qua, lúc này bên ngoài Lý Nguyên và Bạch Viên đang canh giữ bên ngoài
“ Này hôm nay ngươi làm gì mà bây giờ cứ như gà ngủ gật thế, nếu không chịu nỗi thì nghỉ ngơi đi một mình ta canh giữ là được “ Bạch Viên nhìn con người bên cạnh mà cố gắng nhịn cười, đường đường là hộ vệ thân cận của vương gia mà giờ như con gà ngủ gật thật mắc cười
“ Ta không sao, ngươi lo bảo vệ tốt chủ nhân nhà ngươi đi đừng có mà gây phiền phức không đáng “ thấy thái độ khinh thường của Bạch Viên khiến Lý Nguyên tỉnh hẳn, đúng là người của phủ tướng quân tánh tình không thể hiểu nỗi
“ Này có ý tốt quan tâm ngươi ngươi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-no-nguoi-mot-kiep-tra-nguoi-mot-doi/2656028/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.