“ Đúng thật là rất khả ái” Trình Minh Thạc nhắc lại lần nữa nhưng lần này nhận lại một cái liếc mắt sau đó chính là có ngươi không thèm để ý đến hắn nữa, gì mà khả ái đường đường là đại tướng quân lại bảo y khả ái uống công lần đầu gặp hắn y chính là có ấn tượng vô cùng tốt
“Mẫn nhi ta nói gì sai sao”hắn cảm thấy hắn không hề sai a nhưng thái độ của y cứ như là hắn không những nói sai mà tất cả lỗi đều là hắn cả
Thấy Hàn Mẫn thay y phục cũng không thèm liếc mắt đến mình hắn thấy lần này quả là không nên nói mà vốn không nghĩ Mẫn nhi lani dễ dàng giận như vậy
“Mẫn nhi đừng giận ta có được không” hắn dùng giọng ngọt ngào năn nỉ, Hàn Mẫn chính là cái liếc mắt cũng không thèm nhìn tới
“Không phải tại ngươi muốn nghe lời thật lòng hay sao” Trình Minh Thạc vẫn không biết bản thân lại sai ở đâu chứ
Buổi sáng cứ thế trôi qua trong sự suy nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra mình sai chỗ nào của Trình Minh Thạc gốt cuộc người mở lời nói chuyện trước vẫn là Hàn Mẫn
“Vương gia hôm nay người không có việc gì sao” Hàn Mẫn ngước nhìn hắn
“Việc của ta là ở bên Mẫn nhi” Hàn Mẫn nghe xong chỉ biết lắc đầu
“Ta biết ngài có việc mau đi đi ta hôm nay có hẹn còn Châu nhi đi dạo xung quanh” thấy bản thân bị Hàn Mẫ đuổi đi hắn có chút buồn nhưng biết sao được bản thân hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-no-nguoi-mot-kiep-tra-nguoi-mot-doi/2656013/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.