“ Ta mặc kệ các người, các người quá đáng thật ta ghét các người” Hàn Châu nói rồi chạy ra bên ngoài vừa chạy vừa khóc rất thê lương, Kim Tuấn Hạo thấy vậy cũng chạy theo giả vờ kéo cậu lại mà giải thích
“Ngươi nghe ta giải thích ta thật sự không cơ ý mà ngươi bình tĩnh được không” Kim Tuấn Hạo kéo tay cậu nhưng bị cậu vùng vẫy
“Ta không muốn nghe ngươi giải thích vốn dĩ chúng ta có hôn ước nhưng bây giờ ngươi lại bảo đã có ý trung nhân không những vậy còn thông đồng với ca ca của ta gạt ta, ta ghét các người” Hàn Châu hất tay chạy ra bên ngoài Hàn Mẫn thấy vậy cũng đứng lên “Ta có việc nhà không tiện ở lại cùng các vị dùng trà ta xin cáo từ trước vậy” nói rồi Hàn Mẫn cũng chạy theo hai người kia
Trình Thiên Lam quay sang nhìn hoàng đệ xong nhìn cảnh trước mặt khi nãy mà không khỏi thán phục, thật giỏi a diễn thật hay a đến hắn còn tin rằng bọn họ thật sự có chuyện, như vậy cũng được thật tài, hoàng đệ của hắn có được một vị vương phi thật đáng đồng tiền bát gạo mà
“Đừng nhìn theo nữa bây giờ là đến chuyện của chúng ta đấy”Trình Thiên Lam nhắc nhở, nhìn cái ánh mắt đó xem người đã đi rồi vẫn nhìn không rời a, có cần tình cảm đến vậy hay không
Trình Minh Thạc không nói gì chỉ nhẹ nhàng ném tách trà về phía tên tiểu nhị lúc nãy
“Không cần giả vờ nữa bọn ta biết các người muốn gì” hắn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-no-nguoi-mot-kiep-tra-nguoi-mot-doi/2656008/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.