“Mẫn nhi đệ đã đến ta còn nghĩ đệ sẽ không đến” Kim Tuấn Hạo thấy y lập tức vui mừng m
“Ta đến đây vì tin tức của Hàn Châu, còn chuyện đó ta vẫn còn chưa tha thứ cho huynh” Hàn Mẫn lạnh nhạt nói, vốn dĩ y yêu thương đệ đệ mình như vậy gơt cuộc lại bị Kim Tuấn Hạo làm tổn thương nếu không nể tình huynh đệ Hàn Mẫn nhất định sẽ cho Kim Tuấn Hạo biết thế nào là lễ độ
“Ta biết là lỗi của ta, Mẫn nhi ta xin lỗi đệ ta tuyệt đối sẽ dùng cả đời mình để bù đắp lỗi lầm với Hàn Châu” Kim Tuấn Hạo nói với giọng kiên quyết
“Người huynh cần xin lỗi là Hàn Châu không phải là ta, vào việc chính, ta đến đây không phải nghe huynh nói nhảm ta cũng biết huynh cũng không rãnh rỗi để ngồi đây gần đây trong giang hồ xảy ra nhiều chuyện đường đường là minh chủ huynh cũng bận rộn rất nhiều” mặc dù ngoài mặc Hàn Mẫn vẫn còn trách Kim Tuấn Hạo nhưng Kim Tuấn Hạo hắn biết Hàn Mẫn luôn quan tâm đến người khác, miệng lưỡi sắc bén nhưng bên trong lại vô cùng ấm áp
“Châu nhi ta đã tìm được người cũng cho người âm thầm bảo vệ đệ ấy, Mẫn nhi ngươi có thể yên tâm, chỉ là bây giờ Châu nhi chắc chắn vẫn còn đang giận ta đợi một thời gian nữa ta sẽ tìm y giải thích rõ và chịu trách nhiệm với y” Hàn Mẫn gật đầu vốn dĩ còn lo sau này làm sao để gả Hàn Châu cho người khác cũng lo không biết phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-no-nguoi-mot-kiep-tra-nguoi-mot-doi/2655720/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.