Lam Y Linh giúp Lý Nguyên ngồi dậy sau đó đỡ người sang căn phòng bên cạnh, đường đường là công chúa như vậy có hơi không đúng lễ nghĩa nhưng mà trong trường hợp bất đắc dĩ nàng đành phải làm vậy thôi
Lam Y Phàm cùng Lam Y Lâm thấy muội muội phải đỡ một nam nhân cao lớn lập tức chạy
“Y Linh muội thật là” Y Phàm trách móc sau đó đỡ lấy Lý Nguyên giúo hắn ngồi xuống ghế
“Còn ngươi đường đường là một nam nhân lại đày đọ muội muội nhà ta như vậy thật quá đáng, y dù gì cũng là công ….” Y Lâm lập tức bịt miệng Y Phàm lại
“Không sao đây ca, hắn là thuộc hạ của nam nhân đó người đừng lo, hắn còn biết biểu ca nhà chúng ta như vậy là đúng như chúng ta đã đón người nằm đó là phu quân của biểu ca” Y Linh giải thích
“Cảm tạ ơn cứu mạng của các vị ta thay vương gia tạ ơn các vị” Lý Nguyên định quỳ xuống thì được Y Lâm ngăn lại
“Nếu đã là phu quân của biểu ca thì với bọn ta cũng như người một nhà, không cần khách sáo như vậy”
“Đúng đó ta chỉ thắc mắc đường đường là vương gi sao hai người lại bị người khác truy sát như thế” Y Phàm tò mò
“Chuyện này vốn dĩ không thể nói được chỉ là trong lúc ta cùng vương gia làm việc hoàng thượng giao bị kẻ khác phát hiện truy sát cho nên mới ra nông nỗi như vậy” mặc dù biết đây là người thân của Hàn Mẫn nhưng dù gì bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-no-nguoi-mot-kiep-tra-nguoi-mot-doi/2655714/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.