“Gia gia ta còn tưởng hôm qua người sẽ đến nhưng Lý Nguyên trở về bảo người muốn ghé thăm bằng hữu, ta còn lo người sẽ không thèm đến đứa cháu này mà chỉ lo bằng hữu của người thôi”
Hàn Mẫn ôm lấy gia gia, đã mấy tháng không gặp nhìn thấy gia gia vẫn khoẻ mạnh y an tâm vô cùng
“Đứa trẻ này sắp làm phụ thân rồi còn nhỏng nhẽo như vậy, vương gia là đã trìu hư ngươi rồi, còn đâu ra dán tướng quân nữa chứ”
Trình Minh Thạc nhìn hai người chỉ biết cười trừ, vốn dĩ hắn cũng không muốn Hàn Mẫn làm tướng quân nữa, quá nguy hiểm hắn không muốn nhìn thấy y lại bị thương
“Gia gia người đi đường đã mệt ta sai người dâng trà lên”
Hàn Mẫn vừa định gọi Tố My pha trà thì Hàn lão tướng quân đã lắc đầu
“Không cần gia gia đây chỉ là mấy đoạn đường làm sao mà mệt được, ta lại muốn cùng đám trẻ đó uống rượu”
Hàn Mẫn chưa kịp can người lại thì người đã nhập tiệc cùng với bọn Bạch Viên và Lý Nguyên, Trình Minh Thạc ở bên cạnh Hàn Mẫn chỉ đành vỗ vai y, ra hiệu cứ để người vui
Lúc này trên cao đột nhiên đáp xuống hai người, chưa thấy hình đã nghe được giọng
“Vương gia thật tài giỏi có thể khiến ca ca ta bụng lớn như vậy”
Giọng điệu mỉa mai này không ai khác là Hàn Châu, bên cạnh còn có Kim Tuấn Hạo, Hàn Mẫn chỉ biết lắc đầu đứa trẻ này vẫn là không ưa được Trình Minh Thạc cho dù hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-no-nguoi-mot-kiep-tra-nguoi-mot-doi/2655673/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.