Trình Minh Thạc sau khi cùng hai vị tướng quân nói chuyện cũng âm thầm rời đi trở về vương phủ, lại nhìn thấy Kim Tuấn Hạo đứng bên ngoài không bước chân vào hắn có ý muốn trêu ghẹo người
“Kim minh chủ vì sao lại đứng trước phủ của ta mà không vào”
Kim Tuấn Hạo liếc hắn, tên này quả nhiên càng ngày càng lộ rõ bộ mặt muốn trêu người không xứng với cái danh vương gia chính trực mà thiên hạ hay nói
“Không phải ngươi biết hay sao, mẫu thân của họ đang ở đây”
Trình Minh Thạc đương nhiên biết, sáng nay lúc ra khỏi phủ hắn đã gặp mẫu thân của Hàn Mẫn, nhưng vì có chính vụ cần giải quyết nên chỉ qua loa cùng người chào hỏi
Thấy Trình Minh Thạc đắc ý, Kim Tuấn Hạo liền không nhịn được muốn mắng người
“Bổn vương đương nhiên không làm gì có lỗi với Mẫn nhi cho nên đối mặt với mẫu thân y đương nhiên không lo lắng, trái lại có người làm tổn thương Hàn Châu cho nên không dám xuất hiện thì phải”
Kim Tuấn Hạo lập tức nổi giận quát
“Ngươi cho rằng bây giờ Mẫn nhi yêu ngươi thì hay lắm sao, ta vẫn còn nhớ trước đó Hàn Mẫn khổ tâm như thế nào khi ngươi đang hạnh phúc bên Hàn Yến”
Trình Minh Thạc bị nói trúng có chút chột dạ
Lúc này vì nghe ồn ào, Hàn Châu đỡ Hàn Mẫn ra xem thử thì bị một tráng ta một tiếng ngươi một tiếng của hai vị này làm cho không nhịn được cười, cả hai người là vương gia, người là minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-no-nguoi-mot-kiep-tra-nguoi-mot-doi/2655662/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.