Chưa đợi hết câu, Thiên Phù đã một tay kéo nàng vào lòng một tay đỡ lấy eo nàng. Châu Giao bất ngờ không nói được lời nào. Thiên Phù cao lớn ôm lấy nàng, dựa cằm lên tóc nàng trước sự kinh ngạc của Ngặc Ngư, chân hắn định tiến tới nhưng lại không dám, chỉ có thể quay người tránh đi. Châu Giao trở nên bối rối không hiểu sao thượng thần lại trở nên như vậy khẽ gọi:
- Thượng Thần..
- Nàng cứ đi độ kiếp của nàng, ta sẽ đợi nàng trở lại.
Vội đẩy hắn ra khỏi người, nàng nhìn gương mặt kẻ đối diện vừa ôm lấy nàng, quả thực là rất đẹp, đẹp đến mê hồn, nhưng cảm thấy có gì không đúng lắm, nàng mau chóng véo má một cái rồi gấp gáp nói:
- Thượng Thần, chúng ta đây là lần đầu gặp gỡ mà ngài vừa làm gì vậy, đối với ta hay với ngài đều không phù hợp lễ nghĩa.
- Không phải chúng ta đã ở cùng nhau rồi hay sao?
- Ôi trời ơi. – Từ phía đằng xa, con chim ngũ sắc nọ đang đứng trên một mỏm đá lúc này cũng cảm thấy bất lực thay bèn cảm thán: - Cụ rồng ngốc nghếch của ta. Ngài làm ta muốn đâm đầu xuống đất quá đi mất.
Thiên Phù mặt lạnh tanh trả lời như đó là điều dĩ nhiên. Châu Giao càng kinh hãi hơn nữa:
- Lúc ấy ngài biến thành con rắn, ta không biết, nếu biết là ngài ta chắc chắn sẽ..
Thiên Phù lại gần nàng hơn, nắm lấy cổ tay, ánh mắt xoáy sâu vào mắt Châu Giao như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-nhin-nang-tam-tu-rung-dong/3360690/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.